Hình hình ảnh về đàn bà bạch tuyết cùng bảy chú lùn : Nàng Bạch Tuyết cùng bảy chú lùn là một truyện cổ tích nguyên bạn dạng do đồng đội nhà Grimm sưu tầm, tuyển tập những câu chuyện cổ tích nổi tiếng của Đức được sưu tầm và xuất phiên bản vào vào đầu thế kỷ 19. Video hình hình ảnh công chúa bạch tuyết
Nhà sáng chế. Horse. Danh từ. Ngựa Nàng Bạch tuyết và Bảy chú lùn nhé! Snow White and the Seven Dwarfs - Nàng Bạch tuyết và Bảy chú lùn (P1) Snow White and the Seven Dwarfs - Nàng Bạch tuyết và Bảy chú lùn là chuyện cổ tích của Đức ở thế kỷ 18, ngày nay đã được biết đến
Bảy chú lùn không yên tâm để Bạch Tuyết lại suối một mình. Nàng đành bảo: "Thế bây giờ các chú quay mặt đi vậy, bao giờ ta tắm xong sẽ ném một hòn đá xuống suối "tủm" một phát".
Shizuka chơi trò "Bạch Tuyết và Bảy Chú lùn", nhưng không thành công do đến phút chót các "nàng Bạch Tuyết" nổi cơn ghen và tranh giành một "hoàng tử". Lúc ấy bỗng có một nhóm những thiên thể kì lạ (con chíp điện tử) khống chế một vài người trong hành tinh nhưng nhóm bạn
Truyện cổ tích Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn. Bạch Tuyết và bảy chú lùn là một trong những truyện cổ Grimm nổi tiếng khắp thế giới, kể về nàng công chúa xinh đẹp phải trốn chạy bà hoàng hậu ác độc.. Bạn đang xem: Bạch tuyết và bảy chú lùn Ngày xưa, có một bà hoàng hậu . 1> nhan sắc tuyệt trần ngồi
. ... mụ liền ngã lăn ra chếtTuy sống trong hạnh phúc bên hoàng tử, Bạch Tuyết vẫn không quên bảy chú lùn. Nàng xin phép chồng đón bảy chú về cung và tìm được bảy cô lùn giúp các chú an hưởng tuổi ... là 6 tiếng rú khác Họ nhìn thấy Bạch Tuyết nằm sõng xoài bên cửa ra vào, và trong tay nàng là một nắm tóc Biết rằng Bạch Tuyết đã bị dì ghẻ hãm hại, bảy chú lùn đau đớn lắm. Từ đây, cơm nước ... ngạc nhiên." Ai đã ăn chút rau của tôi?" Chú lùn thứ ba thốt lên" Và ai đã xơi hết thịt của tôi?" Cuối cùng chú thứ bảy cất bảy chú lùn đứng đưa mắt nhìn nhau....Bạn đang xem Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn ... Ngốc Nghếch và Grumpy Gắt Gỏng. Ngoài ra, nhân vật Hoàng tử từng được dự tính là nhân vật chính nhưng Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phim 1937 Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn tiếng ... Bạch Tuyết đã chết, hoàng hậu bỏ đi. Các chú lùn về thấy Bạch Tuyết ngất bèn tháo dây nịt và Bạch Tuyết tỉnh lại. Lần tiếp theo, Hoàng hậu đóng giả thành một bà già bán nữ trang. Khi gặp Bạch ... trang ba lần và tới nhà bảy chủ lùn để giết Bạch Tuyết. Lần đầu tiên, bà đóng giả làm người bán hàng rong và bán áo nhiều màu sắc, tới khi Bạch tuyết mặc thử, bà rút chặt dây làm Bạch tuyết ngất...Xem thêm Trường Đh Tôn Đức Thắng Công Bố Điểm Xét Học Bạ Tôn Đức Thắng ... rờnBiết rằng đã gặp phải cơn sóng cồn !!! Bạch Tuyết và 7 chú lùn- Ra đời và Lưu lạcĐây là bài thơ zui được cải biên từ câu chuyện " ;Bạch Tuyết và 7 chú lùn& quot;được đăng trên Forum của Hội ... đã khác rồiCó nàng Bạch Tuyết mồ côi béo trònNàng ta ở khuất núi nonTại nhà của bảy chú lùn xa xa”Thế là kế hoạch bày raĐến đây gặp chó, chẳng qua …chuyện còi Bạch Tuyết mở cửa ra ngoàiNâng ... hàng lần lượt cùng tè, rất xong 7 chú vào nhà Tay chưa sạch sẽ đã sà vào ăn Tự nhiên chú Tứ băn khoăn Chết giở có đứa nó ăn trước rồi Chú Lục được thể chửi hôi Tổ sư có đứa nó ngồi... Bước đầu nghiên cứu sự nghiệp văn chương của Nam Xương - Nguyễn Cát Ngạc ở hai thể loại Kịch bản văn học và truyện ngắn ... Đổng… Với kịch bản văn học, chúng tôi mới khảo sát được 2 bản thảo, là Tây Thi và Văn Chủng, đều là thể loại bi kịch. Hai vở kịch này không ghi chính xác năm sáng tác. Nhưng trên bản thảo vở ... Trên đây là 6 kịch bản mà chúng tôi sưu tầm được. Theo gia đình Nam Xương - Nguyễn Cát Ngạc cho biết, ông còn có hai kịch bản Nói khoác hài kịch một hồi và Đại gia văn sĩ hài kịch năm hồi, ... diện kịch bản văn học, với hai vở Chàng Ngốc và Ông Tây An Nam của Nam Xương, chúng ta có thể coi đó là “gạch nối” trong việc hoàn thiện nội dung và hình thức kịch bản, theo tinh thần kịch...
Ngày xửa, ngày xưa, giữa mùa đông giá rét, tuyết rơi trắng như bông có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ khung gỗ mun, bà mải nhìn tuyết nên kim đâm phải tay, ba giọt máu rơi xuống tuyết. Thấy máu đỏ pha lẫn tuyết trắng thành một màu tuyệt đẹp, bà nghĩ bụng “Ước gì ta đẻ được một người con gái, da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ khung cửa này”Sau đó ít lâu, bà đẻ một cô gái trắng da như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như mun; vì vậy bà đặt tên con là Bạch Tuyết. Bạch Tuyết vừa ra đời thì mẹ chết. Một năm sau, vua lấy vợ khác. Bà này đẹp lắm nhưng kiêu căng tự phụ, độc ác và không muốn ai đẹp bằng mình. Bà có một cái gương thần, khi soi, bà hỏi Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Thì gương đáp – Tâu hoàng hậu, hoàng hậu đẹp nhất nước ạ. Biết gương nói thật, bà rất sung sướng. Nhưng Bạch Tuyết càng lớn càng đẹp. Năm lên bảy, cô đã đẹp như tiên sa, đẹp hơn cả hoàng hậu. Một hôm hoàng hậu lại hỏi gương Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Thì gương đáp Xưa kia bà đẹp nhất trần, Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn. Hoàng hậu nghe nói giật mình, ghen tức tái mặt đi. Từ đó mỗi khi thấy Bạch Tuyết, hoàng hậu lại tức điên lên. Ngày ngày sự kiêu ngạo và lòng đố kỵ khiến mụ lúc nào cũng bứt rứt. Mụ cho gọi một người đi săn đến bảo – Ngươi hãy đem con bé này vào rừng cho khuất mắt ta. Giết chết nó đi, mang tim gan nó về đây cho ta. Người đi săn vâng lệnh, đem cô bé đi. Khi bác lấy dao ra để chọc tiết thì cô bé vô tội van khóc – Bác ơi, bác đừng giết cháu, cháu xin ở lại trong rừng không về lâu đài nữa. Thấy cô bé xinh đẹp quá, bác thợ săn thương hại bảo – Tội nghiệp, thôi cháu đi đi. Bác nghĩ bụng “Rồi thú dữ cũng đến ăn thịt nó mất”. Nhưng bác thấy hình như cất được một gánh nặng trong lòng vì không phải giết người. Vừa lúc đó một con hoẵng nhỏ nhảy tới. Bác giết con hoẵng, lấy tim gan đem về nộp cho hoàng hậu, nói dối là tim gan Bạch Tuyết. Người đàn bà độc ác đó sai đầu bếp xào xáo cho mụ ăn. Mụ đinh ninh đó là tim gan Bạch Tuyết, ăn kỳ hết. Một mình thui thủi trong rừng sâu. Bạch Tuyết sợ hãi, cô cứ cắm đầu chạy, giẫm phải gai và đá nhọn, chảy cả máu chân. Thú dữ lượn quanh cô, nhưng không đụng chạm đến cô. Cô đi mỏi cả chân, chập tối, thấy một cái nhà nhỏ, liền vào để nghỉ. Trong nhà, cái gì cũng bé tí ti, nhưng đẹp và sạch lắm. Trên bàn trải khăn trắng tinh có bảy cái đĩa con, một đĩa có một cái thìa con, một cốc con. Sát tường kê bảy chiếc giường nhỏ phủ khăn trắng như tuyết. Bạch Tuyết đang đói và khát, liền ăn ở mỗi đĩa một tí rau, tí bánh, và uống ở mỗi cốc một hớp rượu vang, vì cô không muốn ai phải mất phần. Cô mệt quá, muốn đi ngủ, nhưng không giường nào nằm vừa, cái thì dài quá, cái lại ngắn quá. Cô thử đến cái thứ bảy mới thấy vừa, liền vào đó ngủ. Tối mịt, các người chủ căn nhà mới về đó là bảy chú lùn làm công việc đào mỏ. Họ thắp bảy ngọn nên lên. Họ cảm thấy có ai đã đến nhà. Một chú nói “Ai đã ngồi vào ghế của tôi?”. Chú thứ hai nói “Ai đã ăn ở đĩa của tôi?”. Chú thứ ba nói “Ai đã ăn ít bánh của tôi?”. Chú thứ tư nói “Ai đã ăn ít rau của tôi?”. Chú thứ năm nói “Ai đã dùng chiếc dĩa của tôi?”. Chú thứ sáu nói “Ai đã dùng dao của tôi?”. Chú thứ bảy nói “Ai đã uống vào cốc của tôi?”. Một chú nhìn quanh, rồi đi lại giường mình. Thấy có chỗ trũng ở đệm, chú bèn nói – Ai đã trèo lên giường tôi? Những chú khác cũng lại giường mình và nói “Có ai đã nằm vào giường của tôi?”. Chú thứ bảy nhìn vào giường mình thấy Bạch Tuyết đang ngủ. Chú gọi các chú kia đến. Ai nấy đều ngạc nhiên. Họ cầm bảy ngọn đèn soi Bạch Tuyết và reo lên “Lạy chúa! Cô bé này đẹp quá”. Các chú mừng lắm, để yên cho cô ngủ. Sáng hôm sau, Bạch Tuyết dậy, thấy bảy chú lùn, cô hoảng sợ, nhưng họ thân mật hỏi – Cô tên là gì? Cô đáp – Em là Bạch Tuyết. Họ lại hỏi – Sao cô lại tới đây? Cô kể cho họ nghe là gì ghẻ muốn giết cô, người đi săn đã để cho cô sống, cô đã chạy suốt ngày mãi cho đến khi thấy nhà họ. Các chú lùn bảo cô – Cô có muốn giúp chúng tôi một tay, làm các việc trong nhà này không? Cô sẽ nấu nướng, làm giường, giặt giũ, khâu vá, thêu thùa, cô quét tước, dọn dẹp. Ở lại đây với chúng tôi, cô sẽ chẳng thiếu thứ gì. Từ đó Bạch Tuyết ở với các chú lùn. Cô làm công việc nội trợ. Sáng sớm, các chú lùn vào mỏ lấy quặng và vàng cho đến chiều tối, Bạch Tuyết làm thức ăn sẵn để cho họ về ăn. Suốt ngày, cô ở nhà một mình. Các chú lùn dặn cô – Cẩn thận đề phòng mụ gì ghẻ đấy! Thế nào rồi mụ cũng biết là cô ở đây. Đừng cho ai vào nhà đấy! Về phần hoàng hậu, mụ cứ đinh ninh là đã ăn tim gan Bạch Tuyết, từ nay mình đẹp nhất đời. Mụ ta lại hỏi gương Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Gương đáp Xưa kia bà đẹp nhất trần, Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn. Nàng ở khuất núi khuất non, Tại nhà của bảy chú lùn xa xa. Mụ giật mình vì biết rằng gương không bao giờ nói sai, người đi săn đã lừa mụ và Bạch Tuyết còn sống. Mụ lại nghĩ cách hại Bạch Tuyết. Mụ đứng ngồi không yên vì thấy mình chưa đẹp nhất nước. Sau mụ tìm ra một kế mụ bôi mặt và ăn mặc giả làm một bà lão bán hàng xén, không ai nhận ra được. Mụ cải trang rồi vượt bảy ngọn núi đến nhà bảy chú lùn kia, gõ cửa nói – Lão có hàng đẹp bán đây. Bạch Tuyết nhìn qua cửa sổ nói – Chào bà, bà bán gì đấy? – Toàn là của đẹp, dây buộc, áo lót đủ các màu. Rồi mụ cho cô xem một chiếc ao lót chẽn bằng xa-tanh ngũ sắc. Bạch Tuyết nghĩ bụng “Đây không phải là hoàng hậu, mình cho vào được”. Cô bèn mở cửa cho mụ vào và mua chiếc áo lót. Mụ bảo cô – Con ơi, con buộc vụng lắm, lại đây, bà buộc cho. Bạch Tuyết không chút e ngại, để mụ buộc hộ. Mụ buộc thoăn thoắt, thít chặt quá, Bạch Tuyết không thở được nữa, ngã lăn ra đất, bất tỉnh nhân sự. Mụ nói – Thế là hết đời con đẹp nhất. Rồi mụ vội vã ra về. Tối đến bảy chú lùn về nhà, thấy Bạch Tuyết nằm xoài trên mặt đất, không động đậy thì hoảng sợ lắm. Họ nhấc cô lên, thấy áo lót buộc chặt quá, bèn cắt đôi ra. Cô lại khe khẽ thở, rồi dần dần sống lại. Sau khi nghe cô kể chuyện vừa xảy ra, các chú lùn bảo cô – Bà già bán hàng kia đúng là mụ hoàng hậu độc ác. Từ rày cô phải cẩn thận, chúng tôi vắng nhà thì chớ có cho ai vào nhé. Về tới nhà, mụ dì ghẻ vội đến trước gương và hỏi Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Gương đáp Xưa kia bà đẹp nhất trần, Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn. Nàng ở khuất núi khuất non, Tại nhà của bảy chú lùn xa xa. Nghe nói vậy, hoàng hậu cảm thấy máu sôi lên vì căm giận, mụ biết là Bạch Tuyết đã được cứu sống lại. Mụ nói “Được rồi, thế nào tao cũng lập mưu trừ được mày”. Rồi mụ phù phép làm một cái lược có thuốc độc và mặc giả làm một bà lão khác lần trước. Mụ vượt bảy ngọn núi đi đến nhà bảy chú lùn, gỗ cửa và nói – Bà có hàng đẹp bán đấy. Bạch Tuyết ngó qua cửa sổ, nói to – Bà đi đi, tôi không được phép cho ai vào đâu. Mụ già nói – Thì ai cấm con xem cơ chứ? Rồi nó giơ cho Bạch Tuyết xem cái lược có thuốc độc. Cô thích cái lược quá, xiêu lòng chạy ra mở cửa. Mụ già nói – Để bà chải cho đẹp nhé. Bạch Tuyết chẳng ngần ngại gì, để cho mụ chải đầu. Lược mới đụng vào tóc, Bạch Tuyết đã bị độc, ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự. Con mụ gian ác nói – Thế là cô gái đẹp tuyệt vời đã đi đời nhà ma. Rồi mụ bỏ đi. May sao bấy giờ đã muộn. Chẳng mấy chốc, bảy chú lùn về. Thấy Bạch Tuyết nằm chết cứng dưới đất, họ nghi ngay thủ phạm là mụ dì ghẻ. Họ tìm thấy cái lược trên đầu Bạch Tuyết. Vừa gỡ lược ra thì Bạch Tuyết sống lại ngay, kể lại sự việc cho các chú nghe. Các chú dặn cô phải cẩn thận. Bất cứ ai đến cũng đừng mở cửa cho vào. Hoàng hậu về nhà soi gương hỏi Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Gương vẫn trả lời như trước Xưa kia bà đẹp nhất trần, Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn. Nàng ở khuất núi khuất non, Tại nhà của bảy chú lùn xa xa. Nghe thấy thế, hoàng hậu tức điên lên, thét lên – Con Bạch Tuyết, mày phải chết. Mụ vào một cái phòng rất kín trong lâu đài, nơi không ai được bước chân tới. Mụ tẩm thuốc độc vào một quả táo. Quả táo trông rất ngon, nửa đỏ nửa trắng, ai thấy cũng muốn ăn, nhưng cắn một miếng là chết tươi. Sau khi đã chuẩn bị quả táo, mụ bôi mặt, ăn mặc giả làm một bà nông dân, vượt bảy ngọn núi đến nhà bảy chú lùn. Mụ gõ cửa. Bạch Tuyết thò đầu qua cửa sổ, nói – Tôi không được phép cho ai vào đâu. Bảy chú lùn đã cấm rồi. Mụ nông dân kia bảo – Thôi cũng được. Tôi có nhiều táo lắm. Để tôi cho cô một quả. Bạch Tuyết nói – Không, cháu không được phép lấy gì đâu. Mụ già nói – Cô sợ ăn phải thuốc độc ư? Trông đây này, tôi bổ quả táo ra làm đôi, cô ăn nửa đỏ chín rất đẹp, tôi ăn nửa trắng nhé. Mụ già bỏ thuốc độc vào quả táo rất khéo, chỉ nửa đỏ có thuốc độc thôi. Bạch Tuyết thèm ăn quả táo quá, thấy mụ ăn táo mà không sao cả, cô bèn cầm lấy phần mụ đưa. Cô vừa cắn một miếng thì ngã lăn ra chết. Mụ gườm gườm nhìn cô, cười khanh khách, nói – Trắng như tuyết, đỏ như máu, đen như mun, lần này những thằng lùn hết đường cứu sống mày. Khi về đến cung hoàng hậu hỏi Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Gương đáp – Tâu hoàng hậu, hoàng hậu đẹp nhất nước ạ. Lúc đó, lòng mụ mới được thư thái, sự thư thái của kẻ đố kỵ. Những chú lùn về nhà thấy Bạch Tuyết đã tắt thở nằm dài trên mặt đất. Họ nâng cô dậy, tìm xem có dấu vết chất độc nào không. Họ nới áo cho cô, chải đầu cho cô, lấy nước và rượu tắm rửa cho cô, nhưng chẳng ăn thua gì, cô chết thật rồi. Họ đặt cô lên giường. Cả bảy người ngồi quanh thi hài than khóc ròng rã ba ngày. Họ muốn chôn cô, nhưng thấy sắc mặt cô tươi, má cô ửng hồng như người sống, thì nói “Ai nỡ vùi cô xuống đất đen”. Họ đặt xác cô vào một cỗ quan tài bằng thủy tinh, trông rõ mồn một, và khắc tên cô bằng chữ vàng, đề rõ cô là một nàng công chúa. Rồi họ đem quan tài lên núi, cắt phiên nhau canh gác. Đến cả loài vật cũng đến viếng Bạch Tuyết, trước hết là cú, rồi đến quạ, sau cùng là chim bồ câu. Xác Bạch Tuyết để trong quan tài đã lâu mà sắc mặt vẫn tươi như ngủ, da vẫn trắng như tuyết, môi vẫn đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun. Một hôm, có Hoàng tử đi rừng về muộn, tới nhà các chú lùn xin ngủ nhờ. Hoàng tử trông thấy trên núi có chiếc quan tài trong có Bạch Tuyết, ngoài đề chữ vàng. Hoàng tử liền bảo các chú lùn – Các chú để cho ta cái quan tài kia, muốn lấy bao nhiêu ta cũng trả. – Hoàng tử có trả chúng tôi một núi vàng, một biển bạc chúng tôi cũng không bán. Hoàng tử nói – Thế thì các chú biếu ta vậy. Ta sẽ yêu nàng và chăm sóc nàng, coi nàng là người yêu của ta. Nghe Hoàng tử nói thế, các chú lùn tốt bụng động lòng thương và bằng lòng cho. Hoàng tử sai thị vệ khiêng quan tài đi. Người khiêng vấp phải rễ cây, làm nẩy người Bạch Tuyết lên. Bạch Tuyết nôn miếng táo có thuốc độc ra. Tức thì nàng sống lại, mở mắt, nâng nắp quan tài lên, ngồi nhỏm dậy, kêu lên – Trời ơi, đây là đâu? Hoàng tử mừng rỡ nói – Nàng ở đây với ta. Rồi Hoàng tử kể cho Bạch Tuyết nghe đầu đuôi câu chuyện. Hoàng tử nói tiếp – Ta yêu nàng nhất đời. Nàng hãy về cung điện vua cha với ta, ta sẽ cưới nàng làm vợ. Bạch Tuyết vui vẻ theo gót Hoàng tử về cung. Lễ cưới được cử hành rất long trọng. Mụ dì ghẻ gian ác của Bạch Tuyết cũng được mới đến dự tiệc. Mụ ăn mặc lộng lẫy, đến gương soi và hỏi Gương kia ngự ở trên tường, Nước ta ai đẹp được dường như ta? Gương đáp Tâu bà, bà đẹp tuyệt trần, Nhưng bà hoàng mới muôn phần đẹp hơn. Mụ dì ghẻ giận run lên. Mới đầu mụ toan không đi ăn cưới, nhưng mụ đứng ngồi không yên, sốt ruột đi xem mặt cô dâu. Mụ bước vào và nhận ra ngay Bạch Tuyết, sợ quá đứng thần người ra, không nhúc nhích được, rồi quả tim độc ác của mụ vỡ tan, mụ lăn ra chết. Nguồn Tổng hợp
5 lượt thích / 22 lượt đọc Hán Việt Tiểu ải nhân hòa thất cá bạch tuyết công chủRaw 小矮人和七个白雪公主Tác giả Kháng Bệnh Độc Khẩu Phục Dịch -w Tòng Tinh - Tống Nê Nhất Điều NgưEditor baoboikhongmuonyeuTình trạng Cv Hoàn thànhEdit 1/6____________Lưu ý Vui lòng không đem đi nơi khácBản edit chỉ đúng 80% Có thể bạn thích? [Textfic] BINHAO / WALLFLOWER ThuThanh616 686 142 9 "Anh ơi""Hãy đến nhảy cùng em đêm nay nhé"… Yoonmin Kỳ Phùng Địch Thủ athu175 1,232 255 16 Park Jimin không thích giành đồ của người khác, nhưng đặc biệt lại yêu thích mọi thứ của Min điều mà Min Yoongi thích nhất một là bắt nạt Park Jimin, hai là " bắt nạt " Park tính việc cả hai thường xuyên đối đầu, có thể miễn cưỡng cho rằng họ là thanh mai trúc mã, cùng bên nhau mà lớn ý Tổng tài × tổng tài, cường công × cường thụ, thanh mai trúc mã × kỳ phùng địch thủ, công thụ song khiết × tình đầu của gốc Kim_Elysia… Ước Mơ Của Tôi Là Nơi Có Ánh Hào Quang _CH_22 34 0 11 Tên truyện Ước mơ của tôi là nơi có ánh hào quangTác giả CHThể loại Idol, Hiện đại, Ước mơ, Tuổi trẻ… wonyoung // thương em kewriehii 15 1 1 tớ thương em, những khi nhìn thấy em, tình yêu trong tớ lại dâng lên, nhiều thật nhiềuchicklit230606… Mùa Hạ Có Em bdycutiquaa 2 1 2 Tác phẩm đầu tay ý nên mong các đọc giả cmt tích cực ạa. Kết thì SE nhoo 🤍… CHÀNG TRAI VAMPIRE COUNTRYHUMANS, NAZI x VIETNAM naikaundertale23 3,297 322 25 Tác phẩm countryhumans đầu tay không biết sẽ bay về đou v⚠️Cảnh báo ⚠️ - 13+- Sai lệch vs lịch sử- Otp mik thik ship- Máu me , bạo lực, chiến tranh, ghê tởm, từ ngữ ko đc lịch sự - ko nhận bình luận kiểu " tôi thích cặp Vietnam vs tên country" ; " tôi thích cặp Nazi vs tên country" ; " tôi thích cặp tên country với tên country" KHI T/G KO HỎI ĐẾN ->Lý do phiền phức _ toxic , bất logic Nghiêm cấm 🚫 Re-up truyện Bốc phốt Ăn cắp bản quyền , sao chép truyện Bản quyền © thuộc về YogurtLem - naikaundertale23Truyện chứa❕- LGBT 🏳️🌈 boylove - CountryhumanNội dung _ Việt Nam bị xuyên không về quá khứ , đứng trước tình trạng thế chiến thứ hai , cậu phải làm suy yếu thế chiến bởi đó là công việc của giới người tương lai "thuyết phục nazi để hắn chấm dứt cái chiến tranh điên rồ này" để cậu được quay trở về , vậy làm thế nào để một quốc gia nhỏ bé như cậu thuyết phục được tên quốc trưởng cứng đầu , xảo quyệt đó ? Hẳn là kẻ mang "giọng nói đó" đứng sau toàn bộ sự việc này ? Mời các bác đón đọc bộ seri đầu tay này của tôi nhé Cái kết SE ˘・_・˘… GeminiFourth Không Thể cialmew 5 0 2 💃Fic nì dựa trên tưởng tượng khùm điên cũa tui, sẽ không xảy ra ngoài đời thật… [Fanfic][Allisagi] 2 tay 20 anh!? tentolahen3 10 0 3 Ngọt và siêu ngọt, có thể có H ⊙x⊙;Do vã quá nên tôi viết Tôi hơi phân biệt chút có vài nhân vật tôi sẽ cho nhỉnh hơn *Tất cả nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi*… [PNxTM] Cô Đào Cải Lương nhinhi0410 16 10 2 Thoại Mỹ là một cô đào cải lương, rất được nhiều anh chàng công tử bấy giờ săn đón, muốn đón cô về làm vợ...Phi Nhung là con gái duy nhất của ông Phạm, một ông chủ có tiệm vải lớn nhất bấy giờ, trong một lần gặp mặt, cô đã có thiện cảm với Thoại Mỹ. Từ đó cô bắt đầu theo đuổi! ____… [Pondphuwin] Te Fuir Commuovere24 1,423 407 11 Te Fuir Rời xa anhĐến lúc anh nhận ra thì em đã không còn bên 1-6-2023…
Chuyện rằng từ xửa từ xưa Ở bên cái nước ăn dừa bằng răng Mùa đông tuyết phủ, núi băng Có bà hoàng hậu đồn rằng Rất gian Mài xương lợn làm que đan Hì hục móc khố … mỏng tang cho chồng Máu chảy xối xả thành dòng, rất ghê Bông băng dán kín, thuốc tê tiêm liền Nhưng tối nó nhức liên miên Vắt chân lên trán, bà liền ước ao Lạy trời, lạy đất làm sao Có cô con gái môi đào như … mông Tóc đen như thể dòng sông “Tô lịch - vô địch” ở hông bên nhà Da trắng như quả trứng gà Mắt tròn xoe tựa quả cà “ái ê”… Nghĩ xong, liền gọi chồng về Đoạn này ba chấm … hề hề, cực hay Nó post lên mạng, down ngay mà nhòm Đường link giờ chắc chưa ngòm ngay đâu Hôm ra sản phẩm, mở chầu khao to Hai trăm con lợn ra lò thui luôn Ăn no rồi cứ thả buồn xuống ao Mấy tay cơ hội lao xao tặng quà Dân tình hò hét, cờ hoa đón chào Vua cha sướng, mặt vênh cao “Đầu lòng con gái, đứa nào bằng ông!” Tiến lên đứng trước đám đông Thử Mic mấy tiếng vẫn không thấy gì Làm ăn mất dạy, ông di chết giờ … Cùng các cháu nhỏ ngồi bô, có nhời! Tên là Bạch Tuyết, ra đời hôm qua” “Viva Công chúa! Viva đức ngài” Chứ không thẹn đỏ chỗ hai ống quần … Một chị hót rác kéo quần đứng lên Chị này vốn tính hơi … điên Vẫn hay xoen xoét “Tớ hiền như nai” Thân hình núc ních chừng ngoài trăm cân Trước kia buôn thúng bán phân Đổi nghề hầu hạ, ở gần nhà vua Chị lại đem nhốt nhà vua với bò Bài thơ chị mới ra lò sáng nay Nhà vua hốt hoảng xua tay “Thôi thôi! Đừng đọc! Thơ mày toàn phân” Quyết tâm đọc hết một lần mới thôi Đám đông lặng lẽ bùi ngùi tản đi… Bỗng đâu tiếng khóc ri ri Lỗ cống 1 chú đen sì chui ra Nhìn người lại ngẫm đến ta Họ sinh con gái, vi va, vi vồ Răng vàng như bố, tức rồ người lên Họ ngủ nệm ấm, chú quen gậm giường Con gái đêm nào cũng tương Bố con nằm dưới cùng thường … no nê Trên đây chi tiết ngoài lề Về đồng tác giả, đánh đề rất kinh Thời trẻ tung tẩy linh đình Lấy vợ, đẻ phát, thình lình Gái luôn! Thế nên miệng cứ phải luôn hề hề Bạch Tuyết tuổi đã cập kê lên chuồng Hoàng hậu đẻ xong thăng luôn Nhà vua kêu khóc, u buồn 3 hôm Bạch Tuyết giờ đã lớn khôn Lại thêm rất giỏi cái môn Oánh quyền Trước đây nàng thích ngồi thiền Bởi vì dạo ấy nàng nghiền Võ Lâm Võ Lâm Truyền Kỳ - game online Thế nên giận dữ ầm ầm mắng la Ngài đem giao phó cho bà vợ hai Tuổi trẻ dại dột theo giai Hàng Gà Thế là cắp túi bỏ ra Hàng Đường Mở một cửa hiệu bán gương Phố này vua lại rất thường đi qua Ăn may một phát thành bà hoàng luôn Dạo này vua có chuyện buồn Gửi gắm con gái, giao luôn quyền hành Thói đời, dạ khác lòng tanh Quả này bà quyết vót cành làm tăm Trong bánh đúc có xương dăm! Lúc nào … chuyện ấy … lại nằm tỉ tê Rằng”anh thường vẫn thua đề Trong khi vẫn tính con về, con không Chuyện này ắt có lòng vòng Hình như con Bạch nó không hợp mình Cha con xung khắc thường tình Biết đâu chẳng phải Hung tinh chiếu vào” Mơ màng trong giấc chiêm bao “Mệt ơi là mệt! Thôi nào! Ngủ đi” “Hay là mai gửi nó đi … Mường Tè” Nhà vua tai điếc, tai nghe “Tính sao cũng được!” rồi đè lên chăn Bởi vì giường ngủ không ngăn Mùa hạ, chiếu trúc nó lằn lưng tôm … Trời vừa mới lúc tinh hôm Gọi ngay một chú xe ôm dặn dò ” Mày đưa con Tuyết lên đò Mang qua biên giới bán cho mẹ mìn Tiền bán được - nhớ giữ gìn Xong việc bà thưởng 10 khìn ăn xôi” Nghe số tiền thưởng thế rồi làm luôn Tóm Bạch Tuyết, nhét vào khuôn Bao tải buộc chặt rồi tuồn ra xe Thương cho Bạch Tuyết éo le Mới vừa lên bảy ai dè gió sương! Hiu hiu ngọn gió vấn vương Xe băng băng tiến, thẳng đường Sơn La Nhân viên kiểm soát cúm gà Hà Tây Ba ông kiểm soát trở tay không ngờ Hai thì vội dắt GL đuổi theo Đuổi qua đuổi lại vòng vèo Qua khe, qua núi, qua đèo, qua sông Qua bao nhiêu những cánh đồng Mùa này lúa mới trổ bông thơm lừng Đàn chim rộn rã tưng bừng Quê ta ngày hội phừng phừng sức xuân Xin chào các bác nông dân Xin chào các chú gánh phân ra đồng Xin chào cả bác công nông Xin chào mấy chị tắm sông, xin chào … Phóng tới tận biên giới Lào Chú xe ôm chợt lao vào bụi cây Trong lòng lo sợ, quả này ra sao ? Hoá ra là bị bác Tào hỏi thăm Xuống xe, Ôm chạy phăm phăm Tìm nơi kín đáo thả dăm cục buồn Cơ hội đến, Tuyết trốn luôn Cứ cắm đầu chạy, ko buồn ngửng lên Tới khi trời đất nhá nhem La bàn mới giở ra xem chỗ nào Bụng lại chợt đói cồn cào Lại thêm trời đổ mưa rào rất to Mừng quá Tuyết vội co giò phi ngay Nó cào nó xé tung bay áo quần Một nhà cấp 4 đổ trần bê tông Một dòng suối chảy lòng vòng Một khu vườn nhỏ có trồng nhiều hoa Hoa hồng, hoa cúc, hoa trà, hoa ban Hoa zơn, hoa huệ, hoa lan Lại còn dâm bụt mọc tràn cung mây Hoa củ cải, hoa khoai tây Hoa cành, hoa khóm, hoa dây, hoa chùm Bưởi, cam, xoài, mít, chôm chôm, mãng cầu Cao su, keo tượng, thầu dầu Cafe, chuối hột, củ nâu, củ mài Hàng trăm, hàng chục giống khoai Mọc kề chuồng lợn sát ngoài rào găng Lợn sề, lợn nái tung tăng xó chuồng Lợn Kinh, lợn Mán, lợn Mường Lợn khoang Ấn độ húc tường đòi ra Sát bên có một chuồng gà … Hoa mơ, gà ác, gà ta, gà rù Ở đống phân cạnh chuồng cu Có 1 con cú lông xù, mào thâm Nên đã bị thiến, âm thầm … chiều qua Cú mèo, lợn, chó đầy nhà kêu la Bạch ngồi xuống ghế sô pha Ngó quanh ngó quất cũng đà 5 giây Ghế con 7 chiếc bày ngay giữa nhà Bát, đũa, thìa, cốc cũng là 7 luôn 7 cái toa lét, rất vuông, tường hồng Góc kia, sát cạnh bờ sông 7 chiếc khố mới, phập phồng tung bay” Nhưng mệt nên ngủ lăn quay ra giường Bên ngoài ngôi nhà dễ thương Công nông, 7 chiếc, trên đường, đang phi 7 chàng thấp tịt, béo phì Hình như tổ chức cuộc thi “bốc đầu” Số 1 bỗng hỏi”Rượu đâu chúng mày?” “Chú nào say khướt cả ngày hôm qua?” “Chúng mày lộn xộn, về nhà uống thôi Thằng 4 nhiệm vụ kiếm mồi Thằng 5 lo việc rửa nồi cho tao Chọn dăm con cá, con nào thật to …” Theo nhau về chỗ chuồng bò, cất xe Xếp hàng lần lượt cùng tè, rất nhanh “Chúng mày còn trẻ nên phanh từ từ Sau này lấy vợ rồi thừ người ra” Tay chưa sạch sẽ đã sà vào ăn Tự nhiên chú Tứ băn khoăn Bỏ mẹ có đứa nó ăn trước rồi Chú Lục được thể chửi hôi Tổ sư có đứa nó ngồi ghế em Đít nó toàn đất lấm lem đây này Cái ngày khốn nạn bố mày phát điên Em tóm đc nó em lèn chết tươi Chợt nghe tiếng ngáy như mười con ngan Đứa nào giỏi thật!Ngang tàng ghớm chưa Nhằm ngay cái mẹt đập bừa mấy chiêu Bạch ta đang lúc rõ phiêu Bỗng đâu bị oánh thì liều đứng lên Tiên sư cái lũ thanh niên Chị đang nằm ngủ dám phiền chị đây Chúng mày chạy được,chị may luôn mồm 7 thằng sợ quá ngã chồm lên nhau Nhằm hướng đường cái chạy mau Bắt xe Nam Bắc qua Tàu yên thân Nhìn 7 thằng béo muôn phần đáng yêu Đổi dọng ,tiến lại yêu kiều Xin lỗi các bác em liều quá đi Em Bạch Thị Tuyết xin phi thân chào Trước kia em vốn ngôi sao Bị đứa ghen ghét hãm vào nơi đây Vì quá mệt mỏi ăn ngay khúc dồi Mà ko gặp đc đưa lời hỏi xin Nghe lời nói ngọt tìn tìn về luôn Bạch ta kể hết chuyện buồn Nước mắt nước mũi cứ tuôn ào ào Người nghe lòng dạ nao nao Người kể ấm ức lại gào rống lên Thỉnh thoảng có mấy chỗ quên Nhớ ra, kể lại, thế nên hơi dài Vẳng xa vọng lại tiếng đài Báo giờ thể dục, một bài disco Rầm rập tập chạy trên bờ con đê Thương phận Bạch quá não nề Bảy chú mời Bạch về làm Osin “Tụi này chuyên phá bom mìn Đem bán sắt vụn lấy tiền để tiêu Công việc cũng chẳng có nhiều Ở nhà giặt giũ, nồi niêu, lợn gà Cuốc đất, thả cá, tăng gia trâu bò Mùa hạ đào hố để cho nước vào Làng này đời sống rất cao Thế nên trộm cắp nó vào thường xuyên Hết việc ra ngồi trước hiên Thấy có người lạ, cười hiền Gâu gâu Bảo hiểm xã hội đóng sau 5 tuần” Từ đấy công việc được phân Bạch ta cặm cụi đã gần 1 năm Một hôm Bạch trốn việc nằm Bỗng có bà lão hỏi thăm ít nhiều Bạch nhìn bà, thấy điêu điêu Nên ko mở cổng mà điều chó ra Thương thay bà cụ tuổi già Tay run lập cập, chân va vòng kiềng Thò tay định rút củ giềng “Biết đâu nó lại chẳng kiềng mình ra!” Nào ngờ chẳng phải chó ta Nó đớp một cái rách ba cái quần Bà cụ sợ quá vãi phân dầm dề Bạch Tuyết sung sướng, hả hê “Chó chó chó chó! Quay về mau lên!” Trong bụng thầm nghĩ “Số đen như cầy Lát sau mắc bẫy thì mày với ông” Hôm qua ưỡn bụng cong mông Hồi lâu điểm lục trang hồng trước gương Thế gian ai đẹp được dường như ta” Gương thần thè vội lưỡi ra “Ngày xưa chỉ có nhất bà mà thôi Có nàng Bạch Tuyết mồ côi béo tròn Tại nhà của bảy chú lùn xa xa” Đến đây gặp chó, chẳng qua …chuyện còi Bạch Tuyết mở cửa ra ngoài Nâng bà cụ dậy, cất lời dễ thương “Bà ơi! thời buổi nhiễu nhương Chiều chiều các chú ở phường vẫn qua Bây giờ sắp Tết rất là lung tung Trông bà bị gậy lùng thùng Nên mới suỵt chó, bà đừng giận con” “Thôi thì ai chấp trẻ con làm gì Thân già này cũng sắp “đi” Bán buôn kiếm chút tí ti nuôi chồng Nếu thương thì lấy cho xong, giúp già!” Đỏ, xanh, vàng, tím, hoa cà, ô rôn … Đoạn này chẳng có chuyên môn Thế nên miêu tả sồn sồn thế thôi Bạch Tuyết mân mó một hồi Xoạch xoạch xoạch xoạch, mặc rồi lại thay Thít luôn một cái, lăn quay cô nàng Thế rồi trút bỏ hóa trang Già nua thoắt biến bà hoàng rất tây Mưu hèn đợi cái ngày này đã lâu” Thế rồi mắt trước mắt sau Ra ga mua cái vé tàu, chuồn luôn… Đến khi nhập nhoạng hoàng hôn Công nông bảy chiếc về thôn ầm ầm Đến sân, phanh gấp cái rầm Nhìn thấy Bạch Tuyết, cùng gầm lên ngay “Giời ơi! Sao lại thế này” Thế rồi cả lũ vác ngay vào nhà Rõ ràng trong ngọc trắng ngà Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên Bạch Tuyết thiêm thiếp nằm yên Bây giờ mà tháo cái viền, tỉnh ngay Chú khác giật lại “Vụ này để tao” Cuối cùng quyết định ra ao nhảy dù Quẳng ngay xuống 1 đồng xu Xong rồi thi thố “mèo mù tìm châu” Chú Tứ giật giải, dẫn đầu tiến lên Bạch liền tỉnh lại, thân quen nhường nào Bảy chú bực quá ào ào đấm luôn Một tháng, sau câu chuyện buồn Trước cửa xuất hiện bà buôn lược ngà Xơi ngay 1 nhát tróc da, thủng đầu Bảy chú phải cạo trọc đầu mới xong Có bà bán táo tồng ngồng đi qua Xoen xoét rằng “ táo vườn nhà Chỉ bón nước với phân gà mà thôi Quả tươi mà ngọt thôi rồi” Bạch nghe đến đấy miệng môi ướt mèm Thế nên cảnh giác 1 phen chẳng thừa Bà già chẳng phải tay vừa Cắn ngay 1 miếng rồi đưa Bạch nhìn Mồm miệng rau ráu tìn tìn Như thể con khỉ tỉn tin trái đào Bạch nuốt nước bọt thở phào Giờ thì yên chí, số cao mệnh dày Quả táo ngon ngọt dường này Lại còn khuyến mãi lấy ngay tông lào Một sim điện thoại thuê bao trả dần Lá ngón, thạch tín đem nghiền Ủ thêm mới nị chục viên … lẩu Tàu Bạch xơi xong, chẳng bao lâu Lăn quay trước ngõ… mắt nâu môi trầm Lần này trúng độc rất thâm Thế nên bảy chú âm thầm ma chay Đặt thuê thợ xịn đóng ngay Quan tài một cỗ kính xoay Đáp Cầu Núi cao dựng một cái lầu khiêng lên Tờ rơi quảng cáo triền miên “Trưng bày hiện vật”! Thu tiền ít thôi! Thế là thôi thế thì thôi cũng là Có chàng hoàng tử đi qua chốn này Tương phùng rồng lại gặp mây Lợn sề thích cám, người may gặp người Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao Tay phải thì xách siêu đao Tay trái một nắm su hào, sup lơ Vai đeo một khẩu A Rờ mười lăm AR-15 Mạng sườn đeo một dao găm Bi đông, lựu đạn cùng nằm một dây Chân trái xỏ chiếc dép đay Chân phải đóng một chiếc giày ba-ta Hình xăm vẽ một con gà khỏa thân … Xăm 1 con cú ngố đần, trụi lông Hoàng tử trèo núi, băng đồng Đến nơi ngã giá kẻo không kịp về Cho bọn TQ chúng về nấu cao Giữa đường chả biết làm sao Tuột tay cái xác rơi ào xuống mương Hoàng tử bám cột mốc đường Thò chân mò khoắng dưới mương, tìm hàng Nào ngờ vấp ngã, bàng hoàng, gốc cây Điên tiết chàng đá trúng ngay yết hầu Thế rồi ngồi dậy, rất ngầu “U - pa !” “Xin tự giới thiệu Anh là Xê Kô Hoàng tử của nước Công Gô Tài sản có chiếc xích lô mui trần!” Hoàng tử sau phút định thần Nhận ra Bạch Tuyết muôn phần đẹp xinh Chàng chàng - thiếp thiếp chúng mình với nhau Tổ chức đám cưới, tiệc rau tưng bừng Rất đông khách đến chúc mừng Nghe đâu cũng lãi được chừng… triệu đô Dì ghẻ phóng chiếc xe thồ Trên đầu đội một cái bô rộng vành Tiến vào phòng tiệc thật nhanh Nhìn thấy Bạch Tuyết rành rành đằng xa Ngước nhìn trời, miệng kêu la “Cớ sao lại thế … trời già … hỡi anh ? Vũ Đại cũng chỉ 1 anh Hạc già Còn sinh Gia Cát Bạch ra chắn đường !!! ” Nói xong ôm lấy chiếc gương Phi qua cửa sổ tìm đường bỏ đi Đúng là giận, chẳng nhớ gì Đám cưới làm ở Ba Vì – Hà Tây Trên nóc khách sạn mới xây Giật mình thấy cỏ xanh rờn Biết rằng đã gặp phải cơn sóng cồn !!!
Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa, xưa xưa tít mù khơi, từ cái thời mà con gà còn chạy bằng 4 chân, ở một vương quốc nọ có một bà hoàng hậu đang ngồi bên cửa sổ khâu quần bò. Bỗng nhiên chiếc kim khâu đâm vào tay bà, giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống thành cửa sổ. Hoàng hậu giật mình nhìn xuống rồi nhăn mặt lẩm bẩm - Mẹ. Sáng sớm ngày ra đã chảy máu là đen lắm !!!!!Vừa dứt câu thì cánh cửa phòng mở tung ra cùng với tiếng huỳnh huỵch, hoàng hậu giật nảy người quay phắt lại thì thấy nhà vua đang bò lồm cồm trước mặt, ông ta đứng vội lên lấy tay phủi phủi quần áo rồi rạng rỡ cười hớn hở - Hoàng hậu ! Ngự y nói nàng đã có thai rồi !! Ta sắp đc làm cha rồi !!Vừa nghe thấy vậy bà ta hất văng cái quần đang may dở trên bàn rồi chửi thề - Đấy ! Đã bảo rồi mà. %*~~Và rồi không lâu sau thì Bạch Tuyết ra đời. Tiếp đó là bà hoàng hậu qua Tuyết có nước da trắng như tuyết tóc đen tuyền và đôi môi đỏ như máu. Tên khai sinh là Bạch Tuyết nhưng mọi người thường rỉ tai thì thầm với nhau gọi nàng là Bạch Tạng. Nàng bị cấm cung trong phòng không được ra ngoài vào ban đêm vì ai ai trong lâu đài nhìn thấy nàng cũng đều khóc thét khiếp sợ. Hãy tưởng tượng người phụ nữ có mái tóc đen, da trắng như tuyết và cái mồm đỏ như máu lấp ló trong đêm nó là như thế hậu đã không còn, nhà vua rất đau buồn nên không lâu sau ông ta cưới vợ mới, đó là một người đàn bà cao ráo trắng trẻo và thật xinh đẹp. Mỗi lần nhà vua và hoàng hậu đánh xe đi dạo qua, dân chúng lại bàn tán với nhau - Ái dà, đúng là nhà giàu lắm tiền có khác. Vợ đẹp thật. Xe cũng đẹp nữa. Quần áo cũng đẹp luôn. Cái gì cũng Có tuổi như đức vua, mà vợ đẹp thế này ngày nào cũng cơm no bò cưỡi là dễ chết trẻ lắm nhiên đúng thế thật. Vừa cưới nhau chưa đầy 49 ngày thì nhà vua băng đang đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnHoàng hậu đã tuyên bố rằng muốn làm người mẹ đơn thân nuôi con và không muốn lấy thêm chồng nữa, thế là đất nước do 1 tay bà ta trị vì. Nói là đất nước cho sang vậy thôi, thực ra nó là 1 cái thị xã trong thung lũng nhỏ đc bao quanh bởi toàn rừng núi. Xét cho cùng thì cả vùng rừng núi đó cũng là thuộc quyền cai quản của hoàng gia, nhưng trong rừng thì làm chó có gì mà cai quản, toàn chim bò lợn gà tê giác hà mã và một vài loài vật dị hợm không rõ tên... khỉ ho cò gáy, nên công việc của bà ta cũng không có gì nặng nhọc, nhưng nghe thì có vẻ trọng trách đè lên vai lớn lắm. Bà ta luôn ganh ghét Bạch Tuyết vì ngoài ăn với chơi thì nàng chả làm cái ********* gì cả. Cộng thêm 1 phần cứ hễ có ai gặp bà ta và Bạch Tuyết đi với nhau là lại nịnh bợ " Tuyết càng lớn càng xinh hơn mẹ. Lại còn phổng phao có nét nữa. Xinh thế này mai sau lấy chồng Tây cho sướng cái cuộc đời". Thế là bà ta chưa qua sông nhưng đã quyết định đấm B vào sóng, bắt Tuyết phải sống 1 cuộc sống như 1 con ôsin trong lâu đài. Những kẻ hầu cận cũng ghét Tuyêdt bỏ mẹ, thấy vậy thì nhìn Tuyết bằng nửa con mắt và khinh ra mặt - Đấy. Lúc trước công túa diêm dúa ăn mặc long lanh thế, giờ có khác gì con nhà quê không. Trông kìa, nhìn nó kìa.. trông có gớm không !! KhiếppppBạch Tuyết uất ức lắm nhưng không làm đc gì cả. Dần dần do kìm nén cảm xúc ức chế ấy quá lâu, thành ra bị ngơ, tâm lý nàng không ổn ngày nọ Bạch Tuyết đang múc nước cọ giếng, vừa múc vừa té nước lên không trung thích thú rồi hát. Lũ bồ câu lắm chuyện xúm xụm vào hóng hớt. Bọn người hầu thấy vậy bĩu môi - Gớm trông nó kìa. Bố con dở hơi suốt ngày ngồi nói chuyện với chim. Bố con dẩm l& vẫn hồn nhiên ca hát rồi lúi húi múc nước, nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu dưới giếng nàng bỗng xuýt xoa về vẻ đẹp của mình. Đang ngẩn ngơ soi gương đắm đuối thì bỗng có 2 cánh tay chồm đến từ sau lưng đập mạnh vào vai nàng - OÀ !!!!- ỐI GIỜI ƠI !! - nàng rú lên 1 tiếng kinh hoàng rồi nhảy dựng ngược lên khi vừa quay lại nhìn thấy 1 người đàn ông đứng sau lưng mình. Bạch Tuyết kinh hãi ,trợn mắt quát tháo- Đ. mẹ đ. mẹ đ. mẹ sao chơi khôn thế ? nhỡ tao lộn mẹ cổ xuống giếng thì sao !! Đm hết hồn ! Mày là thằng nào ? Ăn cắp ăn trộm gì ở đây ??- Nàng hãy bình tĩnh, ta chính là Ho...- Mày đang múc nước tự nhiên có thằng l*n nào nhảy ra vồ vào người mày mày có bình tĩnh đc ko ??? Mày là ai ? Nói đi mày là thằng nào ?- Ta chính là Hoàng Tử đây !- Hoàng Tử nào ? tao chả quen thằng nào tên là Hoàng Tử cả ! Mà đến đây có công chuyện gì ?- Ta đang đi ngang qua đây thì bỗng nhiên phang phải ổ gà, lại thấy nàng đang múc nước. May quá !! Nàng có thể cho ta xin 1 ít nước cọ đôi ủng đc không ? Ổ gà có cái gì nhơm nhớp bẩn đang đọc truyện cười 2015 Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnBạch Tuyết thấy vậy liền cau có tỏ vẻ khó chịu. Nàng thả tõm cái xô xuống rồi hậm hực kéo nước lên - Mẹ cái loại hoàng tử chó lợn gì đi xin nước cọ đặt cạch 1 phát xô nước xuống đất rồi hất hàm - Có tắm luôn không để múc luôn thể ?- Thôi.. Nàng có ít bột giặt nào thì cho ta xin 1 ít..- Gớm lắm nữa ăn xin đòi xôi gấc. Hết rồi. Không có. Thôi cọ nhanh lên hộ cái đi !Ở trên ban công bà hoàng hậu nhìn thấy Bạch Tuyết và 1 người đàn ông lạ mặt liền tỏ thái độ khó chịu ra mặt. Bà ta trợn mắt dậm chân chỉ tay xuống rồi hét to - Tuyết !! Đi vào ! Tuyết !! Vào nhà ngay ! Đi vào !!Bạch Tuyết nghe thấy vậy liền xoay người 180• lóc cóc xách xô chạy vào nhà, mặc kệ hoàng tử với đôi ủng vẫn còn lõng bõng nước bẩn ở đấy. Bà hoàng hậu vẫn đứng đó và theo dõi với ánh mắt hình viên hôm ấy những tên hầu cận hóng hớt đến thưa chuyện với Hoàng Hậu - Thưa Hoàng Hậu, thần có chuyện muốn nói với người- Nói đi- Dạ.. Bạch Tuyết...- Làm sao ? Nó lại ra giếng hát à ?- Dạ không.. Gạo trong kho ngày 1 vơi đi ạ..- Thế thì liên quan gì đến nó ? Dạo này nó lại thích bốc gạo sống ăn vã à ? - bà ta nhíu mày quay Cũng không ạ. Nhưng thần thấy có vẻ Bạch Tuyết không đc bình thường ổn định cho lắm. Người thấy đấy. Thức ăn đáng quý mà ngày nào cô ta cũng mang hết cả gạo, lúa mì và hạt ngô vẩy hết ra sân..- Để làm gì thế nó bị bệnh con điên à ?? - Hoàng hậu mở to mắt tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn tức giận- Dạ.. Để dụ chim bồ câu ạ.. Người thấy đấy. Bạch Tuyết cả ngày chỉ ra múc nước giếng rồi vẩy thức ăn vô tội vạ, vẩy như chưa bao giờ đc vẩy ra sân dụ bồ câu đến rồi ngồi nói chuyện với chim. Có bát cơm của con chó Pluto tội nghiệp chưa kịp ăn cô ta cũng mang ra sân tung bằng sạch. Thật hết chỗ nói.. Mà trong khi đó dân chúng còn đang đói nghèo, thần nghĩ ....- Rồi tạm thời biết thế. Cho ngươi lui. - tên hầu chưa nói hết hoàng hậu đã cắt lời rồi xua tay. Tên người hầu lóc cóc đi ra ngoài. Bà ta thấy vậy liền chui xuống gầm giường và lôi ra 1 chiếc gương chiếu hậu. Chiếc gương cũ kĩ đc khảm nạm rất đẹp, vuông đét. Nghe đồn rằng thứ đẹp đẽ ấy rơi ra từ chiếc xe kéo của 1 vị thần Hy Lạp nào đó khi ông ta đi ngang qua vương quốc này, và bà ta đã phát hiện ra trong chiếc gương ấy có 1 con hà mã biết nói. Kì lạ thay con hà mã ấy biết mọi thứ trên đời và rất thích buôn chuyện, nên hoàng hậu đã quyết định giữ làm của ta cầm chiếc gương lên lau vào váy cho thật sạch, lắc lắc rồi gõ cộp cộp 3 phát xuống đất, mồm đọc câu thần chú - Hà mã thần kì mau thức dậy !Quả nhiên con hà mã hiện lên trong chiếc gương, bà ta lại hỏi tiếp - Đất nước này ai là người xinh đẹp nhất ?- Thưa hoàng hậu, thần nghe nói ai cũng công nhận Bạch Tuyết là người xinh đẹp nhất !Vừa nghe thấy vậy, bà ta trợn mắt nghiến răng rít lên - NGƯỜI ĐÂU !!Tên người hầu ban nãy vội vàng cắp đít chạy vào dạ vâng, bà ta chỉ tay quát to - Đi tìm ngay 1 thằng đâm thuê chém mướn về đây !Tên hầu ấp úng lo sợ - Dạ.. thưa.. nhưng giờ tìm chém giết thuê khó lắm. Giờ đa số chúng nó bỏ nghề về làm kinh tế hết rồi ạ. Mà giờ làm luật chặt, lại không có đặc xá nên..- Ta không nghe trình bày ! Đi tìm ngay về đây cho ta ! MÀ KHÔNG TÌM ĐC THÌ TRỐN LUÔN ĐI !!-3 ngày sau tên người hầu về cùng với 1 người đàn ông cao to lực lưỡng, hắn ta đeo trên vai 1 khẩu hoa cải và 2 con phóng lợn dắt 2 bên đít quần trông thật máu mặt. Hoàng hậu thấy vậy thì chim ưng lắm liền đặt vấn đề ngay - Bây giờ thế này nhé. Ngươi xử cho ta 1 người, mang quả tim của nó về đây, bao tiền ta cũng trả. Không phải ngợi bất kì 1 thằng nào cả, ở đây ta to nhất, ta là luật ! Hãy cho ta 1 cái giá !- Thần chỉ cần hoàng hậu cho thần 1 mảnh đất nho nhỏ dưới ngã tư chân Xong luôn ! Cho hẳn 2 mảnh luôn thoải mái chưa !- Đội ơn hoàng hậu ! Vậy người muốn thần giết ai ?- Ta muốn ngươi giết Bạch Tuyết !- Xong luôn !- Tốt. Mai ta sẽ dụ nó ra ngoài, chỉ cần ngươi thấy mặt nó cái là phang luôn !Vậy là xong, bản án của Bạch Tuyết đã đc tuyên. Tội nghiệp Bạch Tuyết khốn khổ..Sáng sớm hôm sau khi Bạch Tuyết đang ngủ ngon như chết thì mụ người hầu bỗng chạy xồng xộc đến đạp tung cánh cửa cái RẦM !! , rồi bà ta cầm cán chổi vụt vào thành giường kêu đen đét và la lên thất thanh - ỐI GIỜI ƠI TUYẾT ƠI ỐI GIỜI ƠIIIBạch Tuyết như 1 chiếc lò xo tung chăn bật dậy thẳng cmn tưng bắn xuống đất, cảm tưởng như vừa có ai cầm chiếc dấu có 2 chữ kinh hãi đóng lên mặt nàng vậy. Bạch Tuyết hốt hoảng - CÁI GÌ ? THẰNG NÀO ? CÁI GÌ THẾ ? GÌ THẾ ??Bà ta nắm chặt lấy tay Bạch Tuyết rồi trợn mắt - Ta.. Ta vừa xuống bếp định nấu súp ngô làm bữa sáng cho hoàng hậu, nhưng ta chợt phát hiện ra là hết mẹ nó ngô rồi trời ơi !- GIỜI Ạ !!! - Bạch Tuyết cáu gắt hét vào mặt bà ta- Tưởng cái chó gì ! Hết thì mua chứ làm sao mà phải lăn tăn, làm như cháy nhà..hết cả hồn lắm nữa ! Thôi bà đi làm gì cho cuộc đời nó tươi đẹp đi..Đang ngủ ngon.. giời ạ...Nàng toan trèo lên giường thì bà ta thò tay tóm lấy cạp quần nàng kéo lại - Cái con giời đánh thánh vật này !! Ôi lậy chúa tôi !! - Vừa nói bà ta vừa ra lệnh - Không ngủ nghê gì nữa, cầm giỏ đi mua ngô ngay !- Bà bị điên à ? Tôi có ăn đâu mà tôi mua ? Bà đi mà mua !- Tao cũng có đc ăn ********* đâu ! Đây là lệnh của Hoàng Hậu. Đi mua ngô ngay !- Ai ăn tự người đấy đi mà mua !!- nàng phùng mang trợn má với bà ta rồi tiếp tục leo lên Ô hay cái con này ! Đi ngay. Mày nghĩ là mày ngủ đc yên lành khi tao đứng đây à ??Và thế là nàng vùng vằng đứng dậy lẩm bẩm cau có - Lại còn thế lắm nữa !!! Tiền đâu ? Đưa đây. Mua gì ? Mà giờ này ai đã mở hàng mà mua ??- Đây. Mua ngô. Cứ bảo lệnh của hoàng hậu thì bố chúng nó chết rồi cũng phải đội mả dậy mà mở hàng hết ! Mua khoảng nửa Bà bị điên à ngô người ta bán theo chuẩn hẳn 1cân trở lên chứ làm gì có con điên nào nó bán nửa cân cho bà ? Sáng sớm mua nửa cân ngô để nó đốt vía tôi à ?- Thế thì mua con mẹ nó hẳn 5 cân luôn được chưa ??- Rồi. Thế còn hợp lý. 5 cân 8đồng vàng..- Đây 8 đồng vàng. Cầm lấy đi mua Tuyết đứng ngây người ra nhìn bà ta làm ra vẻ khó hiểu, bà ta hằn học - Cái gì nữa ??- Mua hết 8 đồng mà bà đưa đúng 8 đồng thì mua làm sao ??- Đây !! ĐƯỢC CHƯA !! - vừa nói bà ta vừa dí vào tay Bạch Tuyết thêm 2 đồng nữa gọi là tiền Thế còn được chứ...Bạch Tuyết chải vuốt gọn gàng rồi xách giỏ đi ra ngoài. Trước khi đi nàng ngoái cổ lại - Nhớ để hộ nồi nước sôi để tý về tắm nhé !- Xong luôn !Mụ ta thấy Bạch Tuyết đi như bay ra ngoài cổng lâu đài liền hớt hải chạy ngay đến phòng hoàng hậu thưa chuyện. Hoàng hậu và người đàn ông kia đã có mặt sẵn ở đó. Bà ta gật gù, ngón tay đưa lên như đánh nhịp, dặn dò kĩ lưỡng - Nhớ phải mang quả tim nó về đây đấy nhé. Nhớ không đc nhét vào túi ni lông, phải đựng vào hộp hẳn hoi hiểu không ?Hắn gật đầu - Ôkê con mẹ nó luôn !- Nhà ngươi vừa nói cái gì ??- Thần nói là sẽ cho Bạch Tuyết đi theo con mẹ của nó luôn..- Thôi triển đi đừng cò quay làm mất thì giờ quý giá của ta nữa. Đồ đạc có cần gì nữa không để ta cấp ?- Thưa hoàng hậu từ xưa đến nay thần không cần gì ngoài 2 món đồ này, vậy mà đã bao nhiêu mạng gục dưới tay thần rồi đấy !- Ta có hỏi cái đấy đâu mà nhà ngươi trình bày. Ừ thế thì giết thuê đội mũ choàng khăn leo lên ngựa đi theo Bạch Tuyết, trời cũng đã dần Tuyết vừa đi vừa hát, nhí nhảnh nhảy như chuột túi trên đường. Nàng tạt té hết chỗ này đến chỗ khác. Thấy bông hoa đẹp, nàng hít hà ngửi hoa, thấy chú chim non, nàng đứng lại hát cùng chim, thấy hòn đá to, nàng ngồi ngân nga cạnh hòn đá, thấy thân cây khô, nàng cọ cọ người vào thân cây. Và nàng cảm nhận hôm nay trời thật đẹp. Bỗng nhiên nàng thấy 1 chú sóc nhỏ đang nằm giãy đành đạch dưới đất, nàng ngồi xụp xuống hốt hoảng nâng em lên xuýt xoa - Ối trời ơi ! Khổ thân em , em làm sao thế này, ôi em bị thương rồi.. đứa nào ác độc mà lấy dây chun buộc hết chân em lại thế này?? lậy chúa tôi !Đang lúi húi bỗng nhiên có 1 cái bóng đen lù lù đằng sau lưng nàng nhô lên, Bạch Tuyết giật thót mình quay ngoắt đầu lại thì bỗng thấy một gương mặt bặm trợn đang gào lên - Đ*T MEEEEE MÀY CHẾT VỚI TAOO !Bạn đang đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnNàng rú lên kinh hoàng rồi ném luôn con sóc đang cầm trên tay vào mặt hắn. Đôi chân mảnh khảnh của nàng bỗng dưng dài và nhanh đến lạ kì. Nàng vừa chạy vừa gào lên - Á Á Á Á CỨU TÔI VỚIIII CỨU TÔI VỚIIIITên sát nhân đuổi sát đít nàng với gương mặt của 1thằng béo đang ngồi trước 1 cái bánh kem to khủng khiếp. Bạch Tuyết kinh hãi chạy nhưng vẫn không quên quay lại nhìn, hắn vẫn ngay ở đằng Á Á D*T MEEEEE QUÂN SÁT NHÂNNN !! CỨU TÔI VỚII CÓ AI KHÔNG CỨU TÔI VỚI CÓ AI KHÔNG CỨ... HỰ !!Bỗng nhiên ở ********* đâu chui ra 1 con lợn rừng phi ngang qua đường húc 1 phát giữa người Bạch Tuyết khiến nàng ngã quay ra đất. Cả người và lợn lăn lông lốc, nhưng con lợn chỉ kêu eng éc mấy tiếng rồi nhanh chóng định hình lại đc và mất hút. Bạch Tuyết nằm đó lè lưỡi ra thở khè khè, nước mắt nước mũi trộn vào nhau. Tên giết thuê khoái chí cười nham hiểm rồi 1 tay rút con phóng lợn ra, 1 tay lên cò khẩu hoa cải - Mày thích chết nguyên hình hay biến hình ?Bạch Tuyết sợ vãi đ** ra quần và nàng chỉ biết khóc. Tên sát nhân giơ con phóng lợn lên, Bạch Tuyết thấy vậy khóc ré lên. Bỗng nhiên hắn dừng hình trong giây phút rồi gầm lên tự chửi nhau với mình - Mày làm được !! KHÔNG ! MÀY ĐÉO LÀM ĐƯỢC ! MÀY LÀM ĐƯỢC ! KHÔNG ! ĐƯỢC ! ĐÉO !! KHÔNG !! KHÔNG !! KHÔNG ! TRỜI ƠI TÔI KHÔNGLÀM ĐƯỢC !!Hắn buông con dao xuống rồi quỳ gục xuống chân Bạch Tuyết đau khổ - Ta không thể..Xin nàng tha thứ ! Ta bị hoàng hậu ép buộc. Bà ta muốn giết nàng, ta không giết nàng thì chắc bà ta cho người giết ta mất !! Trời ơi ! Nàng hãy trốn đi ! Trốn đi thật xa nơi này !Bạch Tuyết ôm mặt khóc tu tu - Huhu ông nói cứ như phim. Trong người có mỗi mấy đồng mua ngô thì chạy rơi mẹ nó hết rồi huhu không có tiền thì đi đâuuu- Hãy trốn vào trong rừng ! Nàng hãy trốn thật sâu vào trong rừng- Trốn trong rừng để làm con điên à huhuuuTên sát nhân nổi khùng , 2 mắt long lên sòng sọc, hắn lên cò súng rồi rít lên qua kẽ răng - THẾ MÀY CÓ ĐI KHÔNG HAY ĐỂ TAO ĐỔI Ý TAO PHANG CHẾT MẸ MÀY BÂY GIỜ ?!- Á Á Á Á..Tên sát nhân chưa dứt câu thì đã không thấy bóng dáng Bạch Tuyết đâu nữa, nàng đã lao đi mất ảnh như trong phim, chỉ còn nghe tiếng vang vọng của nàng hét sát nhân bối rối, hắn suy nghĩ 1 lúc lâu. Rồi hắn quyết định mua 1 cái hộp bằng gỗ xong nhét 1 bộ dồi lợn vào và mang về dâng lên hoàng hậu. Hắn văn vở rằng Bạch Tuyết do hoảng quá nên đã sợ vỡ tim, + thêm do sức sát thương khủng khiếp của hoa cải nên chỉ còn lại bộ dồi là nguyên vẹn. Hoàng Hậu tin luôn , bà ta cảm thấy rất thoả mãn và như muốn ăn tươi nuốt sống cái thứ ấy."Hộc hộc hộc"Bạch Tuyết cắm đầu chạy, nàng chạy bán sống bán chết, chạy như ma đuổi, cảm tưởng như nàng chạy cả bằng 4 chân vậy. Khu rừng đen như mực, tiếng chim kêu vượn hú càng làm cho nàng thấy khiếp hãi. Nơi này thật khủng khiếp, những cành cây khô cong hết sức sống như những chiếc chân gà co quắp gớm ghiếc, dòng suối đen ngòm như xì dầu, và có những thứ hết sức dị hợm, Bạch Tuyết đã nhìn thấy cả 1 ổ trứng thằn lằn nở ra chuột ! Nàng hét lên 1 tiếng và ngã xuống, lăn ra ngủ trên 1 thảm chiều nàng chợt tỉnh giấc, khi mở mắt ra nàng thấy toàn chim chóc hươu nai ngồi xung quanh. Bạch Tuyết lại bắt đầu nói chuyện với chúng như 1 con ất ơ và nàng đc 2 con đại bàng to kéo đến 1 ngôi nhà sâu trong rừng. Ngôi nhà nhỏ nhỏ xinh xinh. Vừa thấy vậy nàng bỗng thốt lên - Trời ơi ! Ai lại ở căn nhà quái thai thế này ? Lại còn rõ sâu trong rừng nữa. Kiểu này 1 là nhà thổ dân 2 là nhà phù thuỷ chắc luôn !Nhưng nàng nghĩ có lẽ đây là nơi tốt nhất để tị nạnnhờ vào thời điểm này, nên nàng quyết định đi đến và lọ mọ sờ sờ trên tường - Lại còn không có cả chuông. Chả biết nhà có chó không nữa ! "." CỐC CỐC CỐC .. Nhà có ai không ??"Vẫn không thấy ai lên tiếng, nàng lấy chân đá vào cửa rầm rầm - CÓ AI Ở NHÀ KHÔNG ?!!!!!Ngôi nhà vẫn im lặng, nàng ta bực mình liền chạy ra gốc cây nhặt ngay 1 hòn đá thật Đmm này " CHOANG !!!! "Bạch Tuyết ném thẳng hòn đá vào cửa sổ và chửi chả có cái chó gì trả lời lại nàng. Nàng quyết định phá cửa xông vào." UỲNH ", cánh cửa bung ra, Bạch Tuyết xông vào. Nàng nhìn ngó xung quanh rồi thốt lên - Trời ơi ! Tại sao đồ đạc trong nhà đều nhỏ tin hin vậy ?Bạch Tuyết thấy ngôi nhà rất bừa bộn vào lôi thôi, nàng ta thầm nghĩ "chắc nhà này của mấy thằng ôn con trốn nhà đi dạt đây mà". Bạch Tuyết quyết định dọn dẹp lại nhà cửa để đợi chủ nhà về rồi sẽ xin tạm trú tạm vắng tại đây. Bao nhiêu chim chóc hươu nai sóc chuột bu vào giúp nàng dọn nhà. Những chú thỏ đáng yêu nhảy vào xô nước rồi lăn lê khắp nhà,những chú chim non tha rơm cỏ lên giường. Có chú nai nhỏ liếm bát đĩa thật sạch sẽ. Bạch Tuyết vội la lên - Ối ! Không đc liếm. Ung thư chết bây giờ !Cặm cụi cả buổi thì Bạch Tuyết kiệt sức. Nàng leo lên gác xép rồi nằm lăn ra giường ngủ. Có 7 chiếc giường nhỏ xếp cạnh nhau,Bạch Tuyết nằm 1 phát hết mẹ nó tận 6 chiếc. Nàng lại ngủ thiếp nhà nhỏ xinh ấy là của 7 chú lùn. Tối đến các chú đi công tác ở mỏ than về, thấy nhà sáng đèn và ống khói bốc lên, chú lùn đầu đàn bỗng quay lại vả bốp 1 phát vào mặt chú đằng sau - ĐM ĐỒ LÙN NGU ! TAO BẢO TRƯỚC KHI ĐI PHẢI TẮT HẾT ĐIỆN ĐÓM DẬP HẾT CỦI LỬA CƠ MÀ !Chú đứng sau vẫn chưa định thần được chuyện gì, liền ú ớ - Ơ.. Tắt hết rồi màChú đầu đàn liền bóp cổ chú đứng sau rồi chỉ tay về ngôi nhà - Nhìn đi ! Nhìn cho kỹ đi !! Mày có thích văn tao không ? Tắt rồi mà thế à ?? Mày có tin tao sẽ chọc lòi đôi pha của mày không hả thằng lùn ??Chú kia thấy thật khó hiểu, và đành im lặng. Có tiếng xôn xao ở đằng sau - Thôi có gì từ từ giải quyết ông ê- Ừ có gì anh em bảo nhau sau. Vào nhà nhanh thôi tôi đói hoa hết cả mắt rồi !- Tôi thấy buồn đ** vl rồi nè chắc vào nhà tôi đ** ngập con mẹ nó cái nhà xí mất !!Các chú nhốn nháo mở cửa đi vào. Vừa vào đến nhà ai nấy đều hết sức lạ lùng. Đồ đạc trong nhà đc sắp xếp dọn dẹp sạch sẽ, nồi thức ăn thơm phức, sàn nhà thơm tho bóng lộn soi đc cả chú vội ngạc nhiên chỉ tay về phía cái bàn - Ối trời ơi ! Ai đã dùng chiếc dĩa của tôi ?Một chú nữa lại hoảng hốt- Ối ai đã uống 1 ít rượu của tôi thế này ??Có tiếng gắt gỏng kêu lên - Đéo mẹ thế mà cũng loạn lên. Nhìn này ! Đứa nào ăn gần hết con mẹ cả cái bánh của tao rồi !!Chú lùn đầu đàn lại quát to - Im mẹ hết đi mấy thằng lùn ! Có đứa nào đang ngủ trên giường đây này !Tất cả bỗng im bặt không ai nói lời nào, mọi ánh mắt đều nhìn về phía chú lùn đầu đàn. Chú ta đang lấp ló trên cầu thang. Mọi người xúm xụm vào nhau đi lên, chợt 1 chú giơ tay ra hiệu “ Từ từ đã !! “.Chú ta chạy xuống bếp mở rương ra lấy 1 con dao Thái Lan dài vãi chưởng chạy lên “ Các ông hãy bình tĩnh. Nhỡ đâu đấy là trộm cắp nghiện ngập gì thì sao..Để tôi quả này, nếu có biến là phệt cho nó xanh cỏ luôn. Con hàng này tôi giấu kĩ lắm hôm nay mới có dịp sử dụng, chỉ cần ăn 1 phát vào người thôi , không chết vì mất máu thì cũng chết vì uốn ván “. Mọi người xúm xít vào nhau lò dò đi lên cầu thang từng bước ỐI VL !!Một người buột miệng khẽ thốt lên, chú lùn đầu đàn quay lại dứ dứ nắm đấm ra hiệu im mồm. Chú kia bỗng thỏ thẻ - Là con gái các ông ạ !!- Gái à ! Ở trong rừng mà cũng có dịch vụ sao ??- Không phải đâu ông ơi nhìn có vẻ ngoan hiền Ôi lậy chúa tôi con này bị ngã vào hố vôi hay sao mà người nó trắng bệch ra thế này ??Cả lũ xôn xao xì xầm, mon men kiễng chân đi từng bước 1 như lũ trộm cắp. Bỗng dưng 1 chú lùn há mồm to hết cỡ - HẮTT XÌI HƠIIIIIIIII ỐI GIỜI ƠIII !!Tất cả như vỡ òa, cả 7 người chạy chồng chéo lên nhau lăn lông lốc, thấy có động Bạch Tuyết ngồi bật dậy dụi mắt. Nàng hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy 7 chú lùn đang ở trước mặt mình . Thấy vậy nàng liền cười xuề xòa - A ! Hóa ra chủ nhà đã về . Xin chào mọi người em tên Bạch Tuyết, em ở cách đây không xa và bị người ta hãm hại, có thể làm ơn cho em tạm trú lại đây ít ngày được không ?Ai nấy cũng đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của Bạch Tuyết, tất cả nhốn nháo - Được! Được! Ở đây bao lâu cũng được ! Được hết. Tội nghiệp cô bé đáng thương..Riêng có chú lùn đầu đàn vẫn cau có và chen ngang - Ở lại thì phải như thế nào chứ… có phải thích là ở đâu..Bạch Tuyết vội phân trần - Các chú cho em ở nhờ, em sẽ lo chuyện bếp núc nhà cửa, các chú không phải làm việc gì cả. Yên tâm đi em ăn ít lắm em ăn như mèo ấy mà …- Ngày xưa nhà bà tôi nuôi con mèo mà 1 ngày nó ăn hết gần 1 cân thịt bò đấy ! –chú ta vẫn tỏ vẻ khó người khác nài nỉ - Thôi chúng ta phải nên giúp cô bé ấy chứ…Bạch Tuyết kể lể với dáng vẻ tội nghiệp - Em khổ lắm.. các chú không giúp thì chắc em chết mất- Thôi thôi không phải trình bày !! Được rồi, cứ ở đi. – chú lùn đầu đàn xua xua tay rồi bỏ ra ngoài nhưng vẫn giữ bản mặt cáu đang đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnVậy là hàng ngày, khi các chú lùn đi làm ở mỏ than, Bạch Tuyết ở nhà giặt giũ nấu nướng. Lần nào trước khi đi các chú lùn cũng đều dặn nàng trông nhà cẩn thận không đc chon gười lạ vào nhà, nhất là bọn lừa đảo từ thiện. Nàng đều gật đầu dạ vâng và các chú lùn cũng cảm thấy yên tâm phần lúc này, ở lâu đài, bà hoàng hậu sau khi đã sang tên đất cho tên giết thuê xong xuôi ổn định. Tối hôm ấy bà ta lại lôi chiếc gương chiếu hậu ra và gọi hà mã thần kì lên - Bây giờ thì ai là người xinh đẹp nhất vương quốc này nào ?- Thưa hoàng hậu, ngày xưa người đẹp tuyệt vời, nhưng giờ người cũng đẹp bình thường thôi. Thần thấy mọi người đều công nhận rằng Bạch Tuyết là người đẹp nhất , càng ngày càng hậu há hốc mồm không tin vào tai mình nữa - Ngươi nói gì ? chả phải Bạch Tuyết đã chết rồi sao ?!?- Ai bảo thế nào ? Ôi hoàng hậu ơi thế thì người lại chả biết gì rồi. Ngồi đây kể cho mà nghe..Vậy là con hà mã lắm chuyện thích hóng hớt ấy kể lại từ A > Z mọi chuyện xảy ra, bà ta nghe xong liền ba máu sáu cơn lên rồi quát tháo - Vậy là tên lưu manh chó chết kia dám lừa ta ư ?! Lậy chúa tôi, bằng này tuổi đầu rồi còn để thằng trẻ con nó lừa cho ăn dồi lợn .. trời ơi ta không thể tin được !!- Ngạc nhiên chưa !!Và rồi bà ta ra lệnh tìm bắt tên giết thuê, nhưng hắn đã nhanh chóng bán 2 mảnh đất kia với giá cực rẻ rồi đã mất hút. Quả là 1 tên có đầu óc và làm kinh tế giỏi. Bà ta uất lắm,quyết tâm tự tay tiêu diệt Bạch Tuyết. Bà ta cho xây 1 tầng hầm sâu dưới lâu đài rồi hàng ngày xuống nghiên cứu ra thuốc độc và tẩm vào chiếc thắt cùng cũng thành công. Bà ta make up thành 1 bà già rách rưới đi bán dạo,trước khi đi vẫn không quên gọi hà mã lên 1 lần nữa - Hà mã thần kì mau thức dậy.. Cộp cộp cộp..Hà mã hiện hình, nó hếch mõm lên - Mày là ai ? Sao lại tế tên tao lên ? Mày có biết tao là ai không ?- Thế mày có biết tao là ai không ?- Là ai nói đi !- Ta chính là hoàng hậu đây !- Vớ vẩn. Mày mà là hoàng hậu thì tao là vịt Donal đây ! Tin không ?- Hỗn xược ! – vừa nói bà ta vừa giơ chiếc vương miện lên – Nhìn đi !!Hà mã thấy thế vội hốt hoảng rối rít, bà ta cáu kỉnh - Vào vấn đề chính đi. Bạch Tuyết chính xác đang ở chỗ nào ? hãy mau nổ địa chỉ cho ta !Hà mã chỉ rõ nơi cho hoàng hậu. Vậy là bà ta chắc cốp yên tâm cắp đít đi vào cả buổi rất xa, cuối cùng đến nơi thì bà ta thấy Bạch Tuyết đang ngồi hát bên chậu nước. Vừa thấy bóng dáng người lạ, nàng quách tỉnh đứng phắt dậy bắn thẳng vào nhà khoá trái cửa luôn. Mụ hoàng hậu độc ác liền lọ mọ đến bên cửa sổ mời chào - Con gái, ta đang đi đổ buôn đồ của nữ, có vài món rất đẹp mà ta nghĩ sẽ rất hợp với sắc đẹp của con. Con có muốn xem qua và mở hàng cho ta không ?Bạch Tuyết nghe thấy vậy liền mở cửa chạy tót ra ngoài thích thú. Mụ hoàng hậu giơ lên 1 chiếc thắt lưng to và nói - Ta thấy tất cả món đồ ở đây có món này là đẹp nhất. Bạch Tuyết thấy vậy nhăn mặt - Eo.. con gái ai đeo cái loại thắt lưng to này .. Xấu bỏ xừ đi được. Nhìn như hàng si đa. Thôi bỏ qua..- Không không.. Con ở lâu trong rừng không biết là phải rồi. Nhìn này ! Buộc vào bụng trông rất sang mà lại tôn dáng nhé ! Thấy chưa ?Vừa nói bà ta vừa ướm thử chiếc thắt lưng vào người Bạch Tuyết. Nàng cũng thấy nó không đến Uhm...Cũng đc đấy. Bao tiền thế ?- Vì là mở hàng nên ta sẽ tặng luôn cho con . Tuyệt vời chưa !Bạch Tuyết vui vẻ gật đầu, rồi mụ hoàng hậu độc ác luồn chiếc thắt lưng qua rồi nghiến răng kéo thật mạnh. " HỰ !! ". Bạch Tuyết bất động nằm dưới đất, chiếc thắt lưng vải thô không co dãn tẩm độc đang thít chặt ngang bụng nàng. Mụ hoàng hậu thấy vậy liền khoái chí ra về - Vậy là chết mẹ con Bạch Tuyết ! HahaahaaaBà ta vừa đi được 5 phút thì 7 chú lùn về đến nhà. Thấy Bạch Tuyết đang nằm sấp mặt l*n dưới đất vội vã lao ngay TRỜI ƠI CÓ CHUYỆN GÌ THẾ NÀY !Các chú lùn có gắng nâng người nàng ngồi dậy, người nàng đã mềm oặt như 1 sợi miến. 1 chú vội kêu lên - Nhìn kìa ! có 1 cái gì đấy đang buộc ngang bụng cô ấy kìa !- Lậy chúa tôi nhìn như dây thắt cổ !- Mau mau vào bếp lấy cái banh dao lam ra đây nhanh !Mấy chú nhốn nháo tìm dao rồi cắt dây, Bạch Tuyết bật dậy lè lưỡi ra thở. Nàng như được sinh ra lần thứ 2. Bạch Tuyết kể lại mọi chuyện cho các chú lùn nghe, nàng cảm thấy đau bụng giữ dội. chú đầu đàn vội cằn nhằn - Đã bảo đứa nào lạ mặt lọ mọ quanh đây là phải đề phòng mà !! Sống trong rừng phức tạp lắm chứ có như lâu đài của cô đâu !! Tai hại chưa. Thằng út mau đi hái cây nụ cười về đây để chữa đau bụng !Chú út đốt nến soi đường đi hái 1 nắm cây xanh về và nhóm bếp xào lên, chú ta băm nhỏ rồi rải lên 1 tờ giấy thấm dầu, đưa cho Bạch Tuyết dùng. Quả nhiên dùng xong nàng không thấy đau bụng nữa mà cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Nàng nghĩ thầm " Mẹ cái loại thần dược của bọn lùn thích thật !!".Tất cả nhảy múa hò hét, 1 chú cầm cây đàn tì bà đánh nhạc thật căng, có chú thì cứ đập đầu vào chiếc trống tạo nhịp. Mọi thứ có vẻ rất đang đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnQuay trở lại với mụ hoàng hậu độc ác, khi bà ta về lâu đài liền cầm gương gọi hà mã - Giờ thì không cần phải hỏi ta cũng biết ta là người xinh đẹp chắc luôn !- Thưa hoàng hậu, thế thì người nhầm rồi đấy !Bà ta chột dạ, con hà mã nói chậm rãi - Bạch Tuyết vẫn chưa chết. Nó đang ăn chơi nhảy múa phê lòi ra cùng mấy thằng lùn kia kìa !!Lần này mụ ta sôi máu lắm, quyết tâm chế 1 loại độc dược mạnh hơn. Mụ tự giam mình dưới tầng hầm nhiều ngày đêm và chế ra 1 quả dưa hấu chỉ nhỏ bằng nắm tay. Mụ ta tẩm độc vào và lại lóc cóc đi đến nhà của 7 chú lùn. Lần này trước khi đi mụ đã cay cú nói với hà mã - Lần này mà Bạch Tuyết không chết thì chặt con mẹ đầu ta đi !!-Bạch Tuyết đang rửa bát, bỗng nhiên thấy có 1 bà già lạ mặt đứng ngoài cửa. Nàng vội cầm con dao lên và hét lớn - ĐI RA CHỖ KHÁC ! Ở ĐÂY CẤM VÀO !Mụ ta thấy vậy liền giơ tay ra hiệu - Từ từ đã nào cô gái trẻ. Từ từ đã.. Không việc gì phải căng cả. Ta có món quà muốn tặng cho cô- Quen biết gì mà tặng quà ? Bà là ai ?- Là ai cô không cần biết. Ta biết cô là người đẹp nhất thế gian, nên ta muốn tặng cô 1 thứ rất quý báu từ miền quê xa xôi của ta..Vừa nói bà ta vừa lôi quả dưa hấu từ trong giỏ ra. Thấy quả dưa chỉ bé bằng cục ********* voi, nàng bắt đầu nghi ngờ - Dưa gì mà bé thế này ?- Bé thế mới hiếm đấy cô gái trẻ à.. Loại dưa này chỉ cần cắn 1 miếng thôi, 1 miếng nhỏ thôi. Cô sẽ trở nên thật xinh đẹp.. và.. nó có thể cho cô 1 cảm giác thăng hoa hết sức !Bạch Tuyết nghe sơ sơ qua thấy giống văn của mấy thằng lừa đảo , liền bộp lại ngay - Thôi đi má ! Nhìn tôi có giống con nhà quê không mà lôi dăm ba cái câu tiếp thị ấy ra lừa. Trên đời này làm chó gì có loại dưa nào như thế !- Cô chẳng biết gì cả.. Đúng là chẳng biết gì cả. Đây là loại dưa bản đặc biệt, hàng cấm đấy, vất vả lắm mới có thể có được. Có phải mớ rau ngoài chợ đâu... Thôi vậy, ta có lòng tốt muốn tặng cô mà cô không cần thì thôi vậy..Bà ta chợt quay đi, Bạch Tuyết đắn đo " Có nên không nhỉ.. Mà thôi kệ, có mất tiền đâu mà lo, lại còn được ăn được đẹp nữa ! Thôi chắc chả sao đâu". Lòng tham đã đánh bại nàng. Nghĩ vậy nàng gọi bà ta lại - Thế quay lại đây cho thử cái xem nào ..Cá đã cắn câu, mụ hoàng hậu sung sướng hớn hở vào rồi đặt quả dưa lên bàn rồi cẩn thận cắt 1 miếng bé bằng viên thuốc cờ lô xít. Bạch Tuyết thấy vậy liền bĩu môi õng ẹo - Eo ơi cho có tý này thôi á ?- Thế thôi. Đéo mẹ đã không mất tiền còn đòi hỏi ! Mà đừng vội coi thường, chỉ cần cắn 1 phần tư chỗ này thôi là có tác dụng rất mạnh !Bà ta thận trọng đưa cho Bạch Tuyết - Nhớ cắn 1 phần tư thôi nhé. Quá đà là sấp mặt L chết toiBạch Tuyết vẫn do dự - Có thật là vừa đẹp lên mà lại vừa thăng hoa không ?- Đúng thế. Sẽ đẹp gấp 10 lần. Ta bảo hành nếu không đẹp thì chặt đầu ta đi !- Có thích hơn loại thần dược của 7 chú lùn không ?- Xìì.. Loại đấy chỉ đáng loại pha phách tạp nham, sao có thể bì với thứ của ta được !- Hàng cấm vậy có sợ bị dích không ? Giờ không có đặc xá đâu đấy !- Không phải lo. Ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thì bói đâu ra ngự lâm quân mà phải rồi Bạch Tuyết cố gắng khó khăn nhe răng cắn đúng 1 phần tư miếng dưa bé tý. Miếng dưa vừa trôi xuống cổ họng, nàng ta trợn ngược mắt giật đùng đùng rồi ngã vật ra sàn. Mụ hoàng hậu nhảy cẫng lên vì sung sướng. Mụ ta không quên giơ chân đá mấy phát vào mặt Bạch Tuyết cho bõ ghét, bõ công lặn lội đường xa mấy này mụ ta yên tâm ra về. Và lần này hà mã cũng tươi cười hớn hở - Xin chúc mừng hoàng hậu ! Giờ thì người lại người đẹp nhất !Bạn đang đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại, truyện tình yêu cảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọn7 chú lùn đi làm về và lần này thấy Bạch Tuyết đã tắt thở, làm mọi cách mà không cứu vãn được gì, ai nấy cũng đều khóc lóc đau khổ. Nhưng đã muộn. Tất cả đành chấp nhận sự thật..Bạch Tuyết khi chết vẫn rất đẹp nên 7 chú lùn không nỡ chôn cô vào lòng đất, mà để cô nằm trên 1 đoạn gỗ dài rồi bọc ni lông quấn băng dính dán lại. Tất cả đều đau buồn bỏ ăn bỏ ngủ bỏ cả làm ngày ngày ngồi bên trông xác Bạch Tuyết. Thời gian cứ thế trôi cho đến 1 ngày đẹp trời, có 1 người đàn ông đẹp giai như Tây vào gõ cửa - Có ai ở nhà không ?Chú lùn đầu đàn liền chạy ra rồi hỏi - Có chuyện gì thế ?- À ! Ta là hoàng tử.. Ta đang đi ngang qua đây thì bỗng nhiên phang phải ổ gà.. xước hết cả tay rồi ngươi có thể cho ta xin ít nước rửa tay được không ? Ta sợ nhiễm trùng...Chú lùn quay vào và lẩm bẩm - Mẹ , Hoàng tử ********* gì mà đi xin nước rửa tay !Bỗng nhiên Hoàng tử ngó vào nhà và nhìn thấy 1 cảnh tượng hết sức lạ kì, 1 đám người lùn ngồi xung quanh 1 cô gái xinh đẹp đang bọc kín ni lông, anh ta thấy lạ quá liền hỏi - Người kia là ai ? Tại sao lại ướp xác cô ta ?Các chú lùn buồn bã - Đó là nàng công chúa Bạch Tuyết. Nàng bị người ta đầu độc hãm hại và đã chết..- Trời ơi là Bạch Tuyết đó sao ! Tại sao công chúa lại ở đây ?- Vì bị mụ hoàng hậu ác độc thuê người đi lùa và nàng phải trốn ở đây..- Tại sao nàng chết mà vẫn còn đẹp quá vậy ?- Tại... mà tại làm sao hỏi làm gì ? Đến đây xin nước hay đến đây lắm chuyện ? - mọi người đều cáu gắt tử liền mon men đến đứng nhìn 1 lúc lâu và nói - Có thể cho ta hôn nàng 1 phát được không ?Tất cả chú lùn đều cự tuyệt là Không ! Nhưng rồi do hoàng tử nài nỉ mè nheo nhiều quá nên đành tặc lưỡi đồng ý. Dù sao thì nàng Bạch Tuyết cũng đã chết rồi. Hoàng tử quỳ xuống, khó khăn bóc lớp băng dính ra. Bạch Tuyết thật đẹp. Trông nàng như đang ngủ chứ không phải đang chết. Hoàng tử dí mồm vào hôn nàng 1 phát thật lâu và anh ta chợt nghĩ liệu có cách nào để có thể hôn nàng mỗi ngày được không ?" Anh ta chợt nhớ ra 1 cách mà vua cha đã truyền lại để cứu các công chúa bị ngủ trong rừng. Hoàng tử tuyên bố 1 câu xanh rờn - Nếu ta cứu được nàng sống lại thì sao ? Ta có thể cầm nàng về làm vợ được chứ ?Các chú lùn gật gù suy nghĩ, dù sao thì công chúa lấy hoàng tử là đúng rồi, mà về làm dâu 1 người giàu có chả phải đỡ vất vả hơn sao, lại còn là ân nhân cứu mạng nữa. Vậy là các chú lùn đồng ý luôn. Thật là dễ tính như phởbò. Thế rồi hoàng tử chìa 2 ngón tay ra, chọc 1 phát vào 2 lỗ mũi Bạch Tuyết và xách ngược lên thật mạnh ! Quả nhiên nàng Bạch tuyết bỗng mở mắt bật dậy nôn ọe khắp nhà. Ai đấy cũng đều rất vui mừng. Bạch Tuyết như được sinh ra lần thứ 3, nàng hạnh phúc và cưới luôn hoàng tử - ân nhân của đời mình. Cả 2 người đánh xe về thẳng vương ngày đẹp trời , tại lâu đài của mụ hoàng hậu độc ác, khi bà ta đang ngồi chải chuốt, 1 tên người hầu đi vào và đưa thiệp mời có đề tên Bạch Tuyết. Mụ ta dừng hình vài giây, hoang mang rồi tự an ủi mình rằng đó chắc chỉ là sự trùng hợp vớ vẩn nào đó thôi nên liền đi dự tiệc cưới luôn. Lúc này theo nguồn tin của bọn chim lợn, 7 chú lùn hay tin bà hoàng hậu sắp đi ngang qua đây để dự tiệc liền lên kế hoạch dằn mặt trả thù. Hôm ấy khi chiếc xe vừa đến nơi tập kích thì tất cả 7 người đều ném mắm tôm tới tấp vào xe. Tất cả quân hầu và những kẻ bảo kê đi theo đều không chịu đc mùi hôi thối nên bỏ chạy, bà hoàng hậu bị kẹt lại xe vì chiếc váy lòe xòe vướng víu. 1 chú lùn xông vào với con dao thái lan dài vãi chưởng trên tay và hét lớn " CHẾT MẸ MÀY ĐI ĐỒ CON LỢN ! " rồi bổ 1 phát vào bả vai mụ, sau đó tất cả ù té chạy mất hút. Đó là vụ va chạm lớn đc ghi vào lịch sử của vương quốc 1 đám người lạ mặt dám va với người của nhà nước ". Mụ ta ăn phát chém liền bỏ chạy về lâu đài và băng bó vết thương.. Không lâu sau thì uốn ván mà cùng nàng Bạch Tuyết sống trọn đời hạnh phúc bên hoàng tử đẹp trai và đẻ ra thằng cu da đen vãi ơn bạn đã đọc truyện cười Bạch tuyết và 7 chú lùn chế. Bạn đã rụng cái răng nào chưa, hãy share bài viết này để bạn bè cùng thư giãn thêm truyện tình yêu Chai sữa tắm hết date - 1 trong những truyện tình yêu cảm động nhất 2015
nàng bạch tuyết và bảy chú lùn chế